Tháng tư – Tình yêu và nỗi nhớ

Tháng tư lại ùa về với những khoảnh khắc bất chợt giao mùa, với nỗi nhớ và niềm thương gợi nên thật nhiều ký ức và xúc cảm trong tôi. Tạo hoá vén bức màn tháng Tư bởi Ngày nói dối. Chúng ta thường dối nhau trong cuộc đời dài rộng này, để đến khi thật được với nhau một cách trong trẻo thì mọi thứ tan biến. Tháng 4 chẳng có gì ngoài sự tinh khôi của những chậu hoa loa kèn, nhắc ta nhớ về tuổi thơ một thời bên ai sớm tối. Những cơn mưa vội tháng 4 dường như phủ kín lối ai về, giấu cả những bộn bề, những lo toan vào nỗi nhớ. Mưa tháng 4 làm cho những hàng cây xanh mướt một màu, những góc phố vắng đi những chuyến xe vội vã, ai đó ngang qua nhau trong cơn mưa chiều tháng 4 vội vã.

Tháng tư của những ngày ta chưa gặp nhau, em ngây ngô và nụ cười còn trong veo, hồn nhiên đến lạ. Những ngày tháng tư ấy chỉ vỏn vẹn trong những trang sách, những đêm chong đèn học bài, tất bật với những kỳ thi cuối năm. Cuộc sống đã từng rất đơn điệu và bình yên, chẳng bộn bề và mệt mỏi như bây giờ. Tháng tư về mang theo những kí ức về một thời xa xưa, một kỉ niệm buồn đã vương vấn mãi với tuổi thơ mà tôi khó có thể nào quên. Gió đón những cánh diều bay không biết mỏi, tự do dù bị sợi dây mỏng manh ràng buộc. Tôi mơ, mơ về con đường nhỏ chốn quê nhà, quanh co lối mòn hoa dại nở. Mơ về những buổi sớm thức giấc nghe tiếng chim nhảy nhót ríu rít sau vườn cải trổ bông trái mùa. Mơ giờ phút ngồi trên chuyến xe từ nơi đất khách về với quê hương, về với nơi gọi là “Gia đình”. Nơi đó, ngày xưa mẹ nấu những món ăn ấm lòng cho những ngày đông giá mưa dầm dề. Là nơi ba hiền, ấm áp như một mặt trời lan tỏa khắp lối đi. Là nơi khóe mắt từng cay vì những lần bị mẹ mắng oan. Là nơi lớn lên và là nơi cất giữ nhiều bí mật cuộc đời nhất. Những ngày tháng tư là những ngày nhớ quê giờ phút giao mùa, nhớ những ngày thong dong đạp xe khắp vùng thị trấn nhỏ bé và tĩnh lặng. Nhớ và mường tượng hình ảnh Mẹ Cha, bao mùa Xuân Hạ đi qua vẫn một đời lam lũ. Tháng Tư về, đêm nằm nghe gió thổi, xào xạc qua những mái nhà, len lỏi vào tận khu phố.

Nghĩ về những gì đã phải qua trong đời, về sự nghiệp, thành công có thất bại có, niềm vui có nỗi buồn có, nhớ về cả những người bạn, những ấm áp tình thân. Không đớn đau, chỉ tiếc nuối, cho một thời dại dột nhưng say mê. Cảm ơn tháng Tư đã mở ra trước mắt ta một cung đường mới, một trang sách mới, về những khát khao, dự định, đam mê mới trên từng chặng đường đi. Hy vọng những khổ ải, khó khăn, thất vọng không làm ta chùn bước. Tháng tư chào đón tất cả chúng ta bằng Ngày nói dối. Ta chào đón tháng 4 bởi tình người, yêu thương và cuộc sống chân thật.